Nhắc đến Nguyễn Ái Quốc - Chủ tịch Hồ Chí Minh vào những trên nước Pháp hoa lệ ta không thể không nhớ đến căn phòng nhỏ tại số 9 ngõ Côngpoăng.
Ở Paris, Nguyễn Ái Quốc sống chủ yếu bằng nghề in phóng ảnh. Do việc làm không ổn định, tiền kiếm được ít, giá sinh hoạt mỗi ngày một đắt đỏ, đời sống gặp nhiều khó khăn nên Bác còn phải nhận làm thêm việc vẽ quạt, lọ hoa và chao đèn bằng sơn màu.
Sau ngày 14 tháng 7 năm 1921, Nguyễn Ái Quốc rời ngôi nhà số 6 nơi Nguyễn Tất Thành, Phan Văn Trường và Phan Chu Trinh đã ở đến nơi ở mới tại gác 2 nhà số 9 ngõ Côngpoăng. Đó là một căn phòng rộng 9m2 nhỏ hẹp nằm trong ngõ cụt thuộc một khu phố nghèo ở Paris. Trong những năm ấy vẫn chưa có ánh sáng điện, thiếu nước. Căn phòng cho thuê trang bị rất sơ sài: một cái giường các nhân bằng sắt, một cái bàn nhỏ, một chiếc ghế, một cái tủ áo và vài thứ đồ dùng rẻ tiền.
Dẫu chật hẹp, nhưng ngôi nhà số 9 đó đã trở thành một trung tâm mới, thu hút những người Việt Nam yêu nước đi lại, thăm hỏi và bàn bạc công việc.
Nguyễn Ái Quốc vẫn thường xuyên gặp gỡ, trao đổi về tình hình quê hương đất nước, thăm hỏi các ông Phan Châu Trinh, Phan Văn Trường và các bạn bè Việt kiều làm ăn trên đất Pháp.
Thời gian đó, công việc không ổn định nên khi có việc kiếm được tiền Bác vẫn phải tiết kiệm để phòng lúc thất nghiệp, ốm đau. Bác ăn uống tằn tiện, mua những món ăn rẻ tiền: nấu cơm trên bếp đèn cồn với một con cá mắm hoặc một ít thịt, sáng ăn một nửa và dành một nửa đến chiều. Có khi chỉ có một chiếc bánh mì với một miếng pho mát là đủ ăn cho cả ngày.
Về mua đông giá lạnh, mỗi buổi sáng trước khi đi làm, Bác để một viên gạch vào cạnh lò bếp, chiều về lấy viên gạch ra và bọc vào trong những tờ báo cũ, để xuống giường nằm cho đỡ rét.
Căn gác nhỏ đó đã cùng Bác trả qua biết bao thăng trầm của cuộc sống trên đất Pháp hoa lệ từ năm 1921 đến 1923.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét